Nơi bắt đầu quê hương là mẹ

Khi nhận diện cuộc đời, quê hương con là mẹ
tiếng chim hót và mảnh trời xanh ngoài cửa sổ
trong lành như bầu sữa ngọt thơm môi.

Con bắt đầu lạ lẫm với cảnh vật chung quanh, ngoài mẹ
nắng ban mai trải nhẹ khắp sân nhà
đàn bướm trắng đuổi nhau
bay vòng quanh hoa mướp nở
bay vèo vào giấc mơ con

Khắc khoải tiếng tu hú kêu
dịu dàng tiếng chim cu trong bụi tre già trưa nắng chát
con trốn vào lòng mẹ vểnh tai nghe
yên ả cây vườn sau gió mát
chuối chuyển dạ vặn mình đêm mẹ cất lời ru
gió Nồm đến mùa lại về ve vuốt nỗi nhớ nhung
bóng mẹ ngồi bên chiều
kẽo kẹt võng đưa
ngoài hiên lá hát
con mơ màng theo cánh diều bay

Ông trăng hay lén nhìn con qua cửa sổ
con trốn vào bầu vú mẹ
trăng cô đơn..trăng khuất sau hè!

Miếng cá lừa xương mẹ mớm
ngọt ngào hương nước đẫm phù sa
hạt cơm trắng ngần có vị mồ hôi của ba,nỗi nhọc nhằn của mẹ
dạy con tiếng nói đầu đời..

Quê hương lớn dần.. bằng khoảng sân trước nhà, cổng rào, bờ tre, con đường đến lớp
bằng dòng sông, bến nước rộn xuân về
bằng vạt nắng vàng ươm trên cánh đồng mùa gặt
có ánh mắt mẹ cười và bầy chim di trú reo ca..

Quê hương là nỗi nhớ diết da
nhớ lời mẹ ru, nhớ tiếng đàn ba thổn thức
đêm trăng sáng gởi hồn vào cổ tích
có tiếng cười con đầy ắp căn nhà
tình yêu lớn dần thành đất nước bao la..

Nơi bắt đầu quê hương là mẹ
Nơi tận cùng thương nhớ nở hoa!

                                Ngày 24 /12/2020
Thảo Vi