Hừng đông rạng ngời vén chiếc môi run
Em mân mê
Giâm cành thiên lý
Ngước môi đón nắng vào sân
Đêm chờ rạng lên bằng vành trăng thấp thỏm
Mà tiếng gà đã cục tác cục ta
Bờ rào tím rắc ngày phơi áo
Nhuộm triền tít tắp lối đi
Thành phố kia thắp những gì
Lên ngọn mầm thiên lý
Cho em luồn hương cỏ tóc
Phố gội bằng dập dìu cơn nắng
Phố gội bằng độc bước sương đêm
Ngày nắng đã lên
Phố níu. Tiếng còi tàu giục giã
Hừng đông rạng ngời vén chiếc môi run
Nén tiếng thở dài. Em ơi. Đừng khóc
Thiên lý bò lên bờ rào
Giọt nắng
Trĩu bông.
Nghiêm Quốc Thanh