Món quà của ba
Con ganh tỵ với đứa bạn hàng xóm
Mỗi khi thấy nó nhảy chân sáo đón ba nó ngoài ngõ
Đi bên cái xoa đầu là món quà ba nó ân cần mua về làm quà cho con
Những lúc đó, con lặng nhìn thật lâu
Hai mắt con chực trào cơn buồn tủi
Con đã ước ngày ba đi xa về con cũng được quà như thằng bạn
Nhưng quanh năm đường cây số ba qua chỉ từ căn nhà ra miếng ruộng
Con đã thấy tấm lưng ba phơi vạt áo mỏng ướt đẫm mồ hôi
Để lộ làn da nâu chỗ rách mẹ con chưa kịp vá
Đến mùa lúa chín vàng ba lại tối mặt ngoài đồng
Đoạn đường cây số ba qua con trở nên quen thuộc
Khi ở bờ đê, dưới ruộng, tối quanh quẩn bên gia đình
Ước mơ về món quà ngày ba đi xa mua về cho con sao mà xa xỉ!
Con chỉ biết lấy cái liếc sang nhà hàng xóm
Và tập làm ngơ trước niềm sung sướng của thằng bạn có quà.
Một hôm con học về muộn
Đường cây số ba qua chiều nay chợt dài thêm một đoạn
Ba đón con ở cổng trường, người ba ướt lạnh vì mưa
Ba đèo con trên con đường đất sình trơn trợt
Ba chỉ tay về đám mạ non, về mấy luống rau màu mơn mởn
Và đó là tất cả những gì ba có thể cho con
Cho con chén cơm chắc dạ, cho con đến trường học chữ như người…
Đi dưới làn mưa,
Con gọi ba
Mà con nghe môi mình mằn mặn…
Huỳnh Thị Nương