Mùa Xuân em về thăm Tà Pạ
Tà Pạ em về hôn môi em
Long lanh sương thắm nhánh cỏ mềm
Em đứng gió lùa ngang khe tóc
Cuốn cả hồn anh trong sương êm.
Tà Pạ em về chân rong chơi
Mang theo nỗi nhớ của một thời
Áo trắng đượm màu say mắt nắng
Gợi chút tình anh trong chơi vơi.
Tà Pạ em về xuân trong em
Hoa thơm phảng phất mộng bên thềm
Thương em mặt nước còn lưu giữ
Hình hài thiếu nữ nở trong đêm.
Tà Pạ mai này vẫn như em
Trong xanh màu ngọc bích diệu huyền
Để anh làm kẻ tình si mãi
Một đời mến cảm nét trinh nguyên.
Huỳnh Ngọc Phước