Soạn giả Đoàn Phước Lộc với “Dòng thương nhớ”
Khi nhận được bản thảo tập ca cổ “Dòng thương nhớ” của soạn giả Đoàn Phước Lộc, tôi thật sự xúc động và trân quý, khi biết rằng đây là tác phẩm đầu tay của anh. Một người đã đi qua hơn 30 năm cuộc đời binh nghiệp, cũng ngần ấy năm gắn bó với hoạt động nghệ thuật, vậy mà đến giờ anh mới có tác phẩm đầu tay. Tôi tin rằng những ai biết soạn giả Đoàn Phước Lộc thì cũng có những thắc mắc giống như tôi.
Sinh ra ở quê hương Đồng Khởi anh hùng, vì nhiệm vụ và sự phân công của tổ chức, anh lính “Bộ đội Cụ Hồ” Đoàn Phước Lộc đã đến vùng Thất Sơn hùng vĩ ở miệt biên giới Tây Nam công tác và gắn bó như quê hương thứ hai của mình. Và chính mảnh đất này đã “rèn luyện” nên một Đoàn Phước Lộc hai trong một: chiến sĩ – nghệ sĩ.
Soạn giả Đoàn Phước Lộc là một nghệ sĩ đa tài, có thể nói như thế. Anh sáng tác ca cổ, dàn dựng chương trình nghệ thuật biểu diễn, sáng tác âm nhạc, văn học… lại vừa quay phim, chụp ảnh và viết báo. Nhưng hơn hết, ở anh vẫn là một soạn giả với những bài vọng cổ trữ tình, đằm thắm và giọng ca mùi mẫn, ngọt ngào, xao xuyến lòng người. Có lẽ, từ nhỏ anh đã được tắm mình trong những làn điệu cải lương, những bài bản tài tử, nên cái chất vọng cổ cải lương đã thấm vào máu anh rồi, không rứt ra được. Anh là người nhiệt tình và có nhiều đóng góp cho hoạt động văn học nghệ thuật ở tỉnh nhà, cũng như phong trào nghệ thuật đờn ca tài tử ở địa phương.
Với 45 bài ca cổ trong tập “Dòng thương nhớ”, đó là những cung bậc cảm xúc khác nhau thể hiện sự nhạy cảm của soạn giả với cuộc sống xung quanh. Đó là tình yêu dành cho hình ảnh người lính “Bộ đội Cụ Hồ” vẫn anh dũng hiên ngang khi làm nhiệm vụ, vẫn sâu đậm nghĩa tình trong lòng nhân dân, là những bài ca cổ: “Yêu anh bộ đội Cụ Hồ”, “Vết xích tự hào”, “Mùa thu cho nhau”, “Khúc hát tự hào”… Đó là những giai điệu ngợi ca tình yêu, quê hương đất nước, nhất là tình yêu với vùng đất An Giang, quê hương thứ hai của soạn giả, như những bài ca cổ: “Tự hào An Giang”, “Thắm tình Tri Tôn”, “Hương vị cù lao”, “Tự tình với nàng Nhen”, “Mùa xuân cho em”… Nhưng có thể nói âm hưởng chủ đạo nhất của tập ca cổ vần là “Dòng thương nhớ” như cái tên soạn giả đã đặt. Nỗi nhớ âm thầm nhưng lúc nào cũng thường trực, chảy bỏng trong lòng soạn giả; nỗi nhớ như một dòng chảy trong những niềm thương yêu… Nhớ quê hương, xóm làng, nhớ gia đình, dòng họ, cả một bầu trời tuổi thơ, những hoài niệm, những ký ức tươi đẹp làm sao quên được? “Đứng giữa quê mình trong nắng gió bình yên/ Nghe sâu nặng tình quê hương xứ sở/ Nói sao hết được những dòng thương dòng nhớ/ Bên mái hiên nhà gọi hai tiếng mẹ ơi”. Đó còn là dòng Cổ Chiên bên bồi bên lở, soi bóng dừa nặng nợ với quê hương; là con sông quê vỗ nhịp rì rào chở nặng ân tình thương nhớ giữa dòng trôi… Làm sao có thể diễn tả hết được cái “dòng nhớ” của soạn giả Đoàn Phước Lộc được, chỉ vài “góp nhặt dông dài”, làm sao nói hết nỗi lòng của người con xa xứ: “Con về thăm lại cội xưa/ Nghe từ chái bếp tiếng thưa dịu dàng/ Mâm cơm ai dọn trên bàn/ Quyện theo mùi nhớ tỏa loang bếp chiều…”.
Tập ca cổ “Dòng thương nhớ” gồm 45 bài vọng cổ được soạn giả Đoàn Phước Lộc sáng tác và chắt lọc trong một thời gian dài. Chính sự kỹ lưỡng, nghiêm cẩn với từng bài ca cổ, có thể nói “Dòng thương nhớ” là một tập ca cổ chất lượng, chỉn chu mà tôi tin rằng sẽ neo lại trong lòng người thưởng thức những giai điệu vọng cổ đặc sắc của vùng đất Nam Bộ. Sau tác phẩm đầu tay này, hy vọng soạn giả Đoàn Phước Lộc sẽ có nhiều tác phẩm ca cổ đặc sắc hơn, góp phần gìn giữ và nâng cao nền âm nhạc cải lương truyền thống của dân tộc.
Tôi là một người “ngoại đạo” với vọng cổ, chỉ góp nhặt vài suy nghĩ của mình với tác phẩm đầu tay của soạn giả Đoàn Phước Lộc, sẽ chưa chạm tới những cái hay, cái say lòng của những bài bản tài tử, những điệu lý, câu hò, những xàng xê cống sự của bài vọng cổ… Điều đó sẽ dành cho những người thưởng thức “sành điệu” tiếp tục khám phá cái hay, cái đẹp của những làn điệu âm nhạc truyền thống của người dân Nam Bộ đã được lưu giữ hàng trăm năm qua. Trân trọng giới thiệu tập ca cổ “Dòng thương nhớ” của soạn giả Đoàn Phước Lộc đến với bạn đọc, bạn viết và bạn tri âm.
Trần Sang