TRANG THƠ TƯỞNG NHỚ NHÀ THƠ LAM HỒ
Nhà thơ Lam Hồ (1953 – 2022)
Tên thật: Ngô Thành Lũy. Sinh năm 1953 tại Long Xuyên.
Thư ký Tòa soạn Báo An Giang từ năm 1996 đến 2013.
Hội viên Hội Nhà báo Việt Nam.
Hội viên Liên hiệp các Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh An Giang.
Huân chương Lao động hạng ba.
Huy chương Vì sự nghiệp Báo chí Việt Nam.
Kỷ niệm chương Vì sự nghiệp Văn học Nghệ thuật Việt Nam.
Kỷ niệm chương Vì sự nghiệp xây dựng tổ chức Công đoàn Việt Nam.
Bằng khen Thủ tướng Chính phủ…
* Tác phẩm đã xuất bản
Trái đắng (tập thơ, tự in 1972); Lặng lẽ (tập thơ, VNAG 2000), Dáng núi (tập thơ, Nxb Hội Nhà văn 2014).
* In chung:
Áo sen bay (tập thơ, VNAG, 1989); Muộn màng (tập thơ, 1991); Ngã ba sông (tập thơ, VNCĐ, 1991); Ấm áp mùa Đông (tập thơ nhạc, VNAG, 1991); 72 bài thơ tình (tập thơ,VNCĐ 1994); 20 năm thơ An Giang (tập thơ, VNAG, 1995); Nghe gió mồ côi (tập thơ, VNAG, 1996); Giọt nắng phương Nam (Tủ sách thi ca VNCĐ); Thiên tuế tình hoài (Ngàn năm thương nhớ), tuyển thơ Thăng Long – Hà Nội 1010 – 2010 (Nxb Hội Nhà văn 2004); 30 năm thơ An Giang (tập thơ, VNAG 2009); Ngàn năm thương nhớ Thăng Long (Tuyển thơ, văn Nxb Hội Nhà văn 2010); Bến lòng (tập văn thơ – Nxb Hội Nhà văn – 2013), Tuyển tập thơ và truyện ký Bến sông xưa (Nxb Hội nhà văn 2015), Tuyển tập 40 năm Văn học An Giang 1975 – 2015 (Nxb Hội Nhà văn 2015)… và nhiều tuyển văn thơ khác.
Ký ức tuổi thơ
Này em
Trong ký ức tuổi thơ
Trong thiêng liêng của đêm tịch lặng
Trong nỗi nhớ khôn cùng
Ta lại nhớ về em
Biết không em, con chim sâu bé nhỏ
Đã bỏ vào tim ta viên kẹo ngọt ngào
Rồi một ngày
Lẩn quẩn trong dòng đời
Em đi
Đêm chìm sâu và ta mộng triền miên
Tuổi thơ như vầng trăng khuyết
Chập chờn, hiển hiện trò chơi tìm bắt
Em lẩn vào cây
Không tìm ra em
Ta buồn
Ta khóc
Ta sợ trăm điều
Sợ chiếc cầu ao trượt chân em té
Sợ con sâu, con rắn
Sợ con ma từ trong chuyện kể
Bắt em đi, ta biết đâu tìm!
Xin cảm ơn em
Xin cản ơn người
Cảm ơn chiếc đèn dầu
Đã không làm hư ảo tuổi thơ
Những đêm trăng ầu ơ mẹ hát
Cảm ơn đôi mắt biếc
Đã ghi vào ký ức tuổi thơ
Những năm tháng không ngờ!
Cô gái Xuân xưa – Tình đã lỡ
Chiều nay mây bỗng bay về phố
Nhớ bận em về mưa cuối Đông
Áo vàng như nắng chiều xưa ấy
Nhuộm cả vườn anh em nhớ không?
Cứ tưởng người đi người trở lại
Hoa bắp, hoa cau đã nở rồi
Đôi cánh úa tàn vương trên mái
Hiên nhà. Một thuở em đến chơi
Nẻo ấy người đi mây có vương
Nắng vàng có rải thảm trên đường
Đôi bờ vai có rung trong gió
Lạnh buổi Đông về thương nhớ thương…
Hoa cúc, hoa mai vàng mấy thuở
Chiều xưa guốc mộc với trâm cài
Em đến áo vàng hoa xuống phố
Mơ say lòng bướm mộng đời ai
Chiều nay mây bỗng bay về phố
Xuân vàng hoa cúc với hoa mai
Cô gái Xuân xưa – Tình đã lỡ
Ngàn năm ong bướm mộng u hoài…
(Long Xuyên, tháng 01 năm 2008)
Mai anh về thắp lại một vầng trăng
Anh không kịp về như đã hẹn cùng em
Một mùa nữa lao xao ngày biển động
Những con sóng dềnh lên màu ký ức
Vỗ ầm ào lạnh lẽo suốt mùa Đông.
Anh không kịp về như đã hẹn cùng em
Ngày úa phai tàn lụi cuộc vui đầy
Anh nhắm mắt và thấy trời xanh quá
Một màu xanh ngăn ngắt của tương lai
Thuở tình mình trong như giọt sương mai
Tay trong tay và mắt chìm trong mắt
Trang giấy nhỏ câu thơ tình vụng dại
Trao nhau rồi vẫn sợ thiếu một vầng trăng
Ôi, vầng trăng màu lửa tuổi đôi mươi
Vẫn cứ thắp lên như muôn nghìn ngọn nến
Vẫn cứ cháy dù đôi lần lỡ hẹn
Mai anh về ta thắp lại một vầng trăng!
(Phú Quốc, 2010)