Tri Tôn ngày mới
Về Tri Tôn, qua hồ Tà Pạ
Soi bóng mình thấy lạ… như mây
Nghe hồn cũng ngất ngây say
Trời xanh nước biếc bóng ngày thênh thang.
Về ngang dãy núi Phụng Hoàng
Thấy rừng xanh ngập gió choàng qua vai
Ngỡ em về mỗi sớm mai
Nhẹ như áo lụa trắng bay ngang trời.
Đường râm mát, gió ru hời
Chùa Hàng Còng chợt đầy vơi nỗi niềm
Chuông buồn giọng cõi bình yên
Sắc – Không, chỉ một màu thiền nhẹ tênh!
Em qua nắng rất dịu hiền
Cổng trời dẫn lối vào miền thiên thai
Đường quanh quanh, nắng chiều phai
Lúa mênh mông cuối chân mây sắc vàng.
Tình yêu em thật khẽ khàng
Trái tim thốt nốt dịu dàng gió lay.
Em về gửi nhớ lại đây
Đêm mơ thấy ánh trăng đầy soi chung.
Bình minh đỉnh núi mây chùng
Ngọa Long tỉnh giấc, ngập ngừng gió qua
Vườn cây trái, tiếng chim ca
Sương mai thả ngọn là đà tay đan.
Soài So, Tà Sóc nắng tràn
Bức tranh thủy mặc mơ màng sắc mây
Em đi nắng cũng vơi đầy
Em về yên ả chốn này Rừng Sao.
Em về thăm lại chiến hào
Căn cứ Tức Dụp đi vào sử xanh
Rừng luôn che chở anh linh
Núi đồi mãi đứng soi mình uy nghiêm
Tượng đài hang đá lặng im
Hồn thiêng chiến sĩ trong tim muôn người
Tri Tôn ngày mới trong tôi
Đón em về giữa đất trời bình yên!
Hồ Thị Huỳnh Đào
Ảnh: Trần Kim Luận