Chùm thơ hưởng ứng phòng chống dịch corona
MUÔN LÒNG NHƯ MỘT
Thạch Lê
Tháng tư mà nắng vẫn chang chang
Sông cạn, ruộng khô, cây úa tàn
Chín nhánh sông trong nay ngập mặn
Khắp miền châu thổ sầu mênh mang
Lại con covid từ đâu tới
Chẳng chút kiên dè cứ dọc ngang
Đoàn kết các ngành nghe hiệu lệnh
Muôn lòng như một, sẽ bình an.
Ở NHÀ
Hạnh Quỳnh
Ở nhà nhé bậu mình ơi
Nhớ nhau cũng phải qua thời cô-vy
Ở nhà nhé cậu nhé dì
Nhắc con nhắn cháu đừng đi ra đường
Giữa mùa đại dịch tai ương
Ở yên một chỗ… tình thương đại đồng
Việt Nam hợp lực quyết tâm
Nâng cao ý thức diệt mầm cô-vy…!
LỜI THÁCH THỨC CỦA KẺ GIẤU MẶT
Lâm Trúc
Bay giữa ngàn mây
chu du thế giới
mùa xuân chưa kịp tới
đã vội ra đi
Người vô tư ngao du sơn thủy
Ta theo người vượt biển đáp bờ
Người kệ mặt trời gay gắt
Ta mặc tình vũ trụ đóng băng
hãy chờ đi
Ta réo gọi từng vùng đời phong toả
Người bên người tay không dám chạm bàn tay!
Ta bay giữa ngàn mây
năm châu bốn biển
không giấy thông hành
bất cần biên giới
Ta hiện hữu trong vô hình, vô sắc, vô thanh
Ta không não, không tim
Nhưng ta biết gọi loài người gắn kết
Ta – hiện thân thần chết
không để lại mả mồ
không súng bom mà tro cốt vô danh
Ta – gai góc tròn vành
mà thánh thiện hơn cả yến oanh
bởi cả nhân loại vì ta mà dạo bản đàn đồng nhất
Năm sau
bao nhiêu ngày hội giỗ
nếu hôm nay người tiếp tục đi hoang
nếu hôm nay
Người gãy nhánh tan đàn
hãy chờ đó
Vắc-xin đều mộng mị
Ta đây không tiếng nói hăm he
không đôi chân sải bước
không tay, không cánh
mà cứ vượt mây ngàn,
vực thẳm, núi cao…
nếu người thích đa mang
Người không cảnh giác
Rồi
Người mang hệ lụy!
Đừng trách ta bởi người chung thủy
mang ta đi
Ta ngoan ngoãn trong người
ai cũng như ai đâu chịu im hơi?
ai cũng muốn vẫy vùng trên mạng sống
Ta không có luân hồi trong thuyết Phật
Ta là ta
chỉ đơn giản vậy thôi
kẻ hủy diệt
kẻ sát thương sự sống
Người hỡi người
lẫy lừng bao thế kỷ
hủy diệt ta – kẻ hủy diệt – đi nào
Năm hai mươi
Ta thách thức vẫy chào
Thế kỷ 21
Toàn cầu viết chung trang sử.
CHIẾN SĨ ÁO BLOUSE
Hồng Nhung
Chiến sĩ ấy công nhiều không nhỏ
Đã giúp dân trút bỏ bệnh tình
Đức tâm sáng đẹp lung linh
Bao nhiêu vất vả tự mình liệu lo
Ngày khám bệnh đêm lo không ngủ
Để tìm ra cho đủ nguyên nhân
Những y bác sĩ chuyên cần
Quyết tâm diệt bệnh bao lần lây lan
Mặt bịt kín bao lần tiếp xúc
Mặc bên ngoài mọi lúc mọi nơi
Áo ni lông mãi không rời
Phòng bao mầm bệnh không mời đến đây
Bao mệt mỏi bên giường cấp cứu
Chẳng được về vui thú điền viên
Không mang một chút lụy phiền
Cùng bao chia sẻ cũng kiên quyết lòng
Dầu vất vả bao điều cũng gánh
Dân cần mình lại tránh được sao
Ngành Y một chút tự hào
Niềm tin vững chắc khắc vào trong tim
Bao ngày tháng cách ly mầm bệnh
Chiến sĩ kia theo lệnh thi hành
Áo blouse trắng thiên thanh
Tiếp dân phòng vệ giựt giành bình an
Ai có biết có thương nghĩ tới
Chiến sĩ nầy thầm lặng người ơi
Ngành Y dũng cảm tuyệt vời
Đứng đầu đuổi dịch giúp đời, cứu nguy.
THẦM LẶNG
Ánh Nguyệt
Làng quê, biên giới, đô thành,
Nơi đâu cũng có bóng hình các anh.
Ngủ đường, cơm bụi, chiếu manh,
Rét khuya anh đắp phiên canh dịch tràn.
Chỉ mong quét dịch hung tàn,
Cướp đi sức khỏe, mạng người vô biên.
Người người lo sợ chẳng yên,
Corona vi-rút liên miên chưa dừng…
Đêm ngày canh gác đã từng,
Thấy dân đau khổ, dạ cùng quyết tâm,
Bắt tay, canh gác thật chăm,
Không cho dịch bệnh lăm le dân lành.
Một canh… rồi lại ba canh…
Bâng khuâng giấc ngủ, chiếu manh trải đường.
Mênh mang trong mộng đêm sương,
Sẵn sàng đổi giấc, quật cường việc chung.
Đói lòng cơm hộp ăn cùng,
Bên đường gió, cát, nắng chùng, mây bay.
Trời trưa má đỏ như say,
Giọt mồ hôi mặn, chảy dài… chiến công!
BỘN BỀ…
Huỳnh Diệu
Bên đời còn lắm bộn bề
Khắp nơi nhân thế ê hề tang thương
Bên đời cơ sự nhiễu nhương
Tai ương dịch nạn thê lương bao dường
Lệ khô cạn khóc đoạn trường
Nụ cười nụ khóc vô thường thế nhân
Bộn bề một cõi dương gian
Xuân đi hè đến mênh mang sự đời
Vòng quay nhân thế bời bời
Tóc xanh nhuốm bạc chơi vơi luân hồi
Bên đời tử tế không thôi
Cứu người lửa bỏng dầu sôi quên mình
Lắng lòng câu chuyện tử sinh
Trong cơn đại dịch nghĩa tình nặng sâu
Khắc ghi chân thiện làm đầu
Chung tay nối kết năm châu ta mình.
TỔ QUỐC TÔI
Phạm Thúy Nga
Đất nước nào như đất nước ta
Chiến binh bác sĩ quyết xông pha
Công an thầy thuốc đều vào trận
Phấn đấu đêm ngày dập cô-na
Nơi nào như đất nước tôi đây
Cảnh sát xông pha đêm lẫn ngày
Cô-vid kia xem là kẻ địch
Sớm chiều ngăn chặn dịch lan lây
Chính phủ nào như Chính phủ ta
Điều binh Thủ tướng rất tài ba
Sát sao chỉ đạo cùng xung kích
Thắm thiết thương dân nghĩa đậm đà
Đất nước nào như đất nước tôi
Toàn dân ra sức diệt xong thôi
Công nông trí thức đều xung kích
Đoàn kết chung tay nguyện một lời
Ghi công vì nước các anh hùng
Tổ quốc đáp đền vẹn thủy chung
Dân tộc biết ơn người chống dịch
Nhân dân cảm thán nghĩa hiền trung
Việt Nam văn hiến mấy ngàn năm
Cháu Lạc con Rồng rất xứng danh
Mọi kẻ thù kia đều khuất phục
Mọi mầm dịch bệnh phải tan tành
Nơi nào như đất nước tôi không
Binh sĩ nhân dân quyết một lòng
Hàng triệu triệu người chung cách nghĩ
Diệt trừ cô-vid phải thành công.
Câu lạc bộ Văn Thơ Nữ An Giang