Còn gì đâu nhớ mà quên

Ngày em bỏ học về xứ lụa
Ngã ba sông chiều con nước đau
Áo Champa bao mùa mưa nắng
Chắc hẳn giờ đây đã bạc màu

Khói đồng ai đốt cay khóe mắt
Đò đưa mấy lượt khách sang sông
Biết tóc em còn đen óng mượt
Hay khóc từng đêm nhuốm sợi buồn

Trông phía Cồn Tiên mờ khói sóng
Ngày về An Phú chẳng có em
Lỗi hẹn mấy mùa điên điển nở
Còn gì đâu nhớ để mà quên

Nhánh phượng treo sầu trời hạ đỏ
Từng đêm tiếng quốc gọi trong sương
Như em khe khẽ lời kinh nguyện
Vẫn lạc tình nhau góc thánh đường!

Hoàng Anh 79