Con về gỡ rối heo may
Phủi thời gian
bụi
đậu dày tóc Cha.

Lưng còng cõng hạt mưa sa
Đôi chân trần
bước
không qua kiếp người. 

Con về trả nắng cho trời
Trả mưa
Trả gió
Vay đời bóng râm.

Vay sao đủ chỗ Cha nằm
Ngủ cho trọn giấc
bình an cuộc người.

Con về gom lá vàng rơi
Đếm mùa Thu
chảy
hợt hời khe tay.

Còn thương “mùa gió heo may”
Về ươm lại
giấc mơ gầy
bên Cha.

Võ Thị Kim Phượng
(Minh họa: Quang Vinh)