Bến đợi

Ai cũng có bến bờ mong đợi
Để tìm về khi gối mỏi, chiều rơi
Bến sông quen êm ả một thời
Đón anh về tình nồng ấm áp
Tiếng trẻ thơ mừng cha tíu tít
Dẫu mưa giông không chắn bến chờ

Chợt một ngày tê tái thờ ơ
Sóng đẩy xô bờ bến mới hồng mơ
Bến sông chờ nhòa nhạt tình thơ
Con nước lạ chơ vơ bờ bến cũ
Con nước lạ cuốn phăng ngày xưa cũ
Giông tố phũ phàng mới cũ an yên?

Bến quen chín đợi mười chờ
Lắt lay ngọn gió hững hờ thuyền trôi
Nước ròng nước lớn người ơi
Tình em lặng lẽ nổi trôi sông đời
Thương con em gắng gượng cười
Ai vò xát muối những mười lần đau!

Hồng nhan duyên phận đàn bà
Đồng thuyền ai nỡ xen vào tay ba
Niềm vui gió thoảng nhạt nhòa
Nỗi buồn tích lại thành ra phong trần
Thì thôi tình mộng phù du
Cái vòng nhân thế tình chung phụ tình!

Lê Huỳnh Diệu
(Minh họa: Quang Vinh)