Hoa cau

Người về
tìm lại mùa hoa
Mới hay ngày cũ
đã nhòa bên sông
Lối gầy
mòn vết rêu phong
Cỏ đan chân cỏ,
níu dòng đời trôi

Gió chiều
rung nhẹ vành môi
Chợt nghe ký ức
từng hồi cuộn đau
Thời gian
chớm đã loang màu
Vẽ lên gương mặt,
nét nhàu phôi phai

Khung trời
lạc cánh chim bay
Về đâu một quãng
đường dài mù sương
Rát lòng
tiếng gọi quê hương
Mùa hoa cau trắng,
chạnh vương đáy lòng.

Bá Đông
(Nguồn ảnh: Internet)