Cứ ngủ đi con

Kệ đời, cứ ngủ đi con
Gối tay cứ gối, có mòn đi đâu­
Sông còn rộng, trời còn cao
Bước chân thong thả mà vào ngày mai

Cuộc đời chẳng ngắn chẳng dài
Nâng niu từng giấc, từng ngày bên nhau
Bốn mùa thì cứ qua mau
Ngày kia con sẽ gối đầu vào ai?

Đi qua tháng rộng năm dài
Ru con, mà tưởng giấc này ru ta
Cánh chim nào chẳng bay xa
Cũng như ta, mãi bôn ba đến giờ

Giấc nào cũng giấc trẻ thơ
Giấc nào cũng có cơn mơ thiếu thời
Cọng rơm đồng cạn trắng trời
Cánh cò đồng trũng, cánh dơi bãi chiều

Thời gian đã lấy đi nhiều
Cũng cho ta lại bao nhiêu đong đầy
Giấc này, ta với con đây
Nằm bên nhau, kệ cuộc đời ngoài kia.

Nguyễn Văn Viễn
Thất Sơn số 261
Minh họa: Quang Vinh