Đồi hoa màu nắng

Em kể anh nghe về một đồi hoa
Truyền tai nhau biết bao lời ca tụng
Những bông hoa luôn ngẩng cao đầu để sống
Luôn chọn vầng dương là hướng để ngóng trông

Em kể anh nghe nỗi xốn xang trong lòng
Về bao la cánh đồng mang màu nắng
Về rực rỡ không thể nào nhầm lẫn
Say sưa níu bước dòng thế nhân

Em kể anh nghe về loài hoa cánh mỏng
Nhanh tan vào trong nắng gió hư không
Vươn lên ngày ngày như bao loài hoa cỏ
Vẫn hay làm du khách lạc lòng

Em kể anh nghe về một mùa đông
Giữa đồi hoa Tây Nguyên đầy nắng gió
Giữa bạt ngàn mặt trời mà không hề cháy đỏ
Có kẻ phiêu du trong nỗi nhớ bềnh bồng.

Phạm Phương Khánh