Đón anh về…
Anh về
Cùng chúng tôi theo con đường cũ
Con đường anh đi lúc tuổi lá còn xanh
Vài bước nữa thôi
Vạn dặm lối quê ta cùng nhau về.
Má đợi…
Anh về đến môi trầu móp mép
Nhầu nước vôi đỏ hoắc
Quê ngóng…
Chờ anh đến mặt sông bồi lở mấy khúc truân chuyên
Cửa mở…
Chờ anh đến cột tre mục vỡ
Ba thay mới bằng bê tông cốt sắt
Đường nhà mình đã tráng nhựa thênh thang.
Chút nữa thôi…
Sẽ đến quê ta ngàn đóa đèn sao rực sáng
Như ánh trăng xưa sáng nhất trước cửa nhà mình
Chị mãi trăng già mòn mỏi nguyên trinh
Cao hơn đọt tre mỗi tối
Sáng trước mặt trời hé lộ bình minh
Nặng hơn núi tình chung thủy.
Anh ơi đến rồi
Đồng đội thành hàng duyệt binh
Đón anh về yên ấm trong nghĩa trang quê mình.
Từ Sơn Lâm