Khúc giao mùa

Pleiku xa anh
khi phố giao mùa
mắt ướt buồn buổi sáng mập mờ sương
trời thật thấp nhấp nhô nhòa con dốc
chạm cuối thu tiếng dương cầm loãng phố

ba lô vai anh mang vùng ký ức
rồi đầy vơi xuyên suốt dọc chuyến đi
đêm tâm giao bên những bạn tri kỷ
sưởi ấm bằng vàng nắng buổi ban trưa
phố thênh thang
cuộc đời tròn
xoay tít tắp
cỏ xanh hơn

hàng sứ già tịch liêu quặn bóng
khẳng khiu trơ giá ấp mùa đông
nước thánh đầy liệu gột rửa hết nhân gian
trước Chúa ta kẻ tội đồ
khát vọng hình trĩu nặng đồng tâm
rơi kinh buồn ngàn sao thênh rộng
không giấc mơ cứ ngỡ vội vàng
Biển Hồ đầy rong rêu khóe mắt
thổi vu vi sau bản gỗ phận người

anh thả rong mình chiều ngơ ngác
tồng ngồng chìm nồng mắt em xuân
hàng thông xanh kết hình bazan đỏ
tán lá trút trên đói nghèo lọc cọc
khỏa thân phố cơn mưa chiều trắng xóa
len ngực ấm ngược dòng gió thổi
thời quá khứ ta đi qua nông nổi
như hoàng hôn giã từ buồn cỗi
Pleiku giao mùa
bung vàng hoa dại
anh đi rồi
còn chút gì để nhớ để thương*…

(*) Còn chút gì để nhớ – Phạm Duy

Tác giả Lê Vi Thủy
(Minh họa: Quang Vinh)