Nhớ nhung

Hoa vàng rơi trên nắng,

Nỗi buồn chạy về thăm

Như một đêm trăng rằm

Người không còn ở lại.

 

Mây ngàn bay lơ lửng

Hoen đáy mắt ngập ngừng,

Thu về cây thay lá,

Người thương khuất bóng lưng.

 

Rêu phong đầy mái ngói,

Thanh xuân ở lưng chừng.

Mấy lần về thăm nội,

Mà tim cười rưng rưng.

Trâm Tiêu