Thăm lại Nhơn Hưng

Đâu một nơi nào trên địa đồ hình chữ S

bom đạn không băm dằm nghiền nát tan hoang

nhưng vẫn không ngăn được bước chân cách mạng

tiếng cười hòa bình từ dân tộc cần lao

 

Về Nhơn Hưng nghe mẹ kể chuyện diệt giặc thuở nào

một thời đế quốc hung tàn đến người láng giềng điên dại

nắm cơm trắng bọc lớp vỏ phân trâu đau lòng nuôi chiến sĩ

chiếc nồi nhôm (*) không biết bao lần trúng bom run pháo dội

mà cơm vẫn đong đầy cho du kích no bụng tiến công

 

Thắp nén hương tưởng nhớ cụ Phó Bảng an nhiên Hòa Thạnh tự

nhìn mẹ Trừ mỏm mẻm trong chiều xót dạ ai không?

Chốt thép Nhơn Hưng vẫn còn hừng hực chiến công oanh liệt

hơn bảy mươi hai cuộc chiến vẫn giữ vững góc trời thiêng liêng thắm thiết

để đất nở hoa đón nhận xứ sở anh hùng!

 

Ơi Nhơn Hưng sao mà thương thế

đầy vẻ tự hào xứ sở cần lao

và em nữa,

hương tràm lịm ngọt ngất ngây người khách lạ

đứng ngẩn ngơ chiều không muốn chia xa!

Trần Tâm


(*) Chiếc nồi nhôm của má Nguyễn Thị Tiến (Hai Ron) dùng để nấu cơm nuối chiến sĩ cách mạng. Hiện nay được trưng bày tại Bảo tàng phụ nữ Việt Nam.