Tháng Tư rơi

Đường cheo leo

Tảng đá tròn

Hàng cây lặng

Phố đầy mây ta phiêu du đêm lặng

Và đỉnh đồi bão hòa hợp âm nhớ

Còn gặp lại chăng?

 

Anh đã không về nơi ấy nữa

Kể từ mắt em vây vấy buồn

Cơn náo động nhiệt tháng Tư bật sốt

Thỉnh thoảng ri rỉ bầy mưa nhỏ đầu mùa

Đôi lần em bắt được

Chúng cũng mang vùng mắt u buồn

Trong như mắt em!

 

Phố chập chùng cao vút những vì sao

Phố núi gần lắm – đôi mắt em ở đó

Những vì sao sáng trong anh rất tỏ

Chỉ soi riêng một người.

 

Đêm tháng Tư đôi tay nào còn thức

Đôi chân nào vấp nỗi nhớ tháng Tư rơi?

Có những nỗi buồn

Đẹp như là khói.

Vĩnh Thông