Đi trên kinh Đào

Con kinh mênh mang đôi bờ sóng vỗ
Dẫn mạch máu hồng nuôi cánh đồng xa
Nơi sự sống là mùa hoa lúa nở
Sợi khói chiều hôm ấm bếp nhà

Con kinh mơn man tay em giặt giũ
Thả bụi đồng xanh thơm tóc rạ vàng
Đêm nay có một ánh rằm thiếu nữ
Biết còn ai đập lúa trong trăng

Con kinh riêng mang bao điều mơ mộng
Nhớ cành hoa tím vừa nở vừa trôi
Thương ai chọn bến gieo hình bóng
Dù đục hay trong cũng một đời

Con kinh mang mang miệt mài dòng chảy
Cuối chân trời lồng lộng mây bay
Đôi hàng cây xanh bờ lá vẫy
Bao lớp người xương máu gởi nơi đây…

Nhà thơ Trịnh Bửu Hoài
(Ảnh: Nguyễn Thanh Điệp)