Ký ức về ba

Ký ức của con về nơi ba sinh ra là một miền quê đẹp lắm
Những ngọn đồi xanh phủ tuổi thanh xuân
Con hồn nhiên hỏi ba về cây cỏ ven đường
Ba mỉm cười trả lời tất cả

 

Con đón nhận những gì ba cho như một lẽ tất nhiên thuở ấy
Chẳng hiểu hết nỗi buồn trong ánh mắt của ba
Bên mộ ông, ba lặng lẽ trông xa
Có lẽ ba đã lo cho con sẽ có ngày ngồi như ba trống vắng

 

Ký ức của con là những ngày đầy nắng
Dưới bóng cây thốt nốt già ba dạy cho con biết tên những ngọn núi quê mình
Anh Vũ Sơn là Con Két do đá tạo dáng hình
Thủy Đài Sơn mang dòng nước ngọt tình dân xứ sở…

 

Ký ức về ba trong con nồng nàn như hơi thở
Xoa diệu trái tim mình trước những trắc trở, tính toan
Những trái tim từ hàng cây thốt nốt quê hương
Cùng nụ cười của ba là hành trang cho con mãi mãi…

Hoàng Yến