Lụa là

Nắng tháng Tư dịu dàng quá đỗi

Bồi hồi tà áo thoáng bay bay

Sân trường vắng… nỗi buồn… mùa… covid

Chợt bừng lên sáng sủa lụa là

 

Anh nhớ Nguyên Sa trang thơ sắc áo dài

Những vần thơ xuyến xao một thời xa ngái

Tim rộn rã niềm lâng lâng khó tả

Ngắm Long Xuyên phố thị ngọc ngà

 

Em áo thiên thanh, tím Huế, cúc vàng tươi

Tha thướt bên nhau nụ cười chúm chím

Anh khẽ hát tình ca về yêu hoa cúc

Trang thư tình bỡ ngỡ mực mồng tơi

Tô thêm thắm lá sân trường da diết…

 

Em áo trắng đoan trang tan học

Trưa nay trời lấp lánh ánh tinh khôi

Thi sĩ họ Hàn mấy thuở chẳng nhìn ra

Anh may mắn mắt chưa cần mang kính

Em dẫu áo dài xanh, hồng, trắng, tím

Có nhận ra anh giữa phố đông người?

 

Huỳnh Diệu