Một cái ôm

Tôi thấy cô bé đứng trước gương
Cửa hàng đồ chơi đèn sáng rực
Nghe hơi cụ già quãng đứt
Đưa tay đấm nhẹ ngực vài cơn

Tôi thấy anh trai buồn thiu, chắc cô đơn
Cô gái gạt nét tủi hờn nơi đáy mắt
Hẳn họ có người mình muốn gặp
Mà chẳng dám mở lòng

Giọt mồ hôi chú xe ôm, giữa đêm đông
Người đi qua lại nhưng chẳng nhìn một chóc
Anh nhân viên ngồi khóc
Chẳng hiểu vì sao…
Tôi đứng dây rao những cái ôm
Cho những người cần chúng

Cô bé mua cái ôm rất nhẹ
Như chú gấu bông nhỏ, đắt tiền
Cụ già cần một cái ôm dịu hiền
Cho đứa con xa nhà chưa về tới

Anh trai muốn ôm nhẹ vai, điều nghĩ ngợi
Tuổi trẻ sống với những dại khờ
Cô gái muốn ôm chút hững hờ
Như cách người cô yêu không yêu cô nhiều lắm

Chú mua một cái ôm rất ấm
Đêm mưu sinh của những người cha
Anh kia muốn ôm thật lâu
Để khoan lo về gia đình và những điều gánh vác…

Ta như chiếc lá, đời như thác
Vùi dập vào nhau cùng những muộn phiền
Những con người với nỗi niềm riêng
Đâu cần gì hơn, một cái ôm.
Muộn phiền sẽ tan vào hư không, một chút.

Tác giả: Tô Ngọc Duy Quí
(Minh họa: Quang Vinh)