Ngày biển đợi em về

Em hỏi ngày biển không còn em
Câu thơ anh có hóa đá đợi em về?

Em hỏi kỷ niệm có được sắp xếp theo trình tự thời gian?
Sao năm tháng đi qua biển vẫn dậy sóng ở lòng.

Em hỏi có khi nào
Đôi ta rồi như những con thuyền
Để giấc mơ đi lạc trong một giấc mơ không biển
Khi trái tim chỉ cách nhau một kỷ niệm?

Em hỏi ngọn hải đăng có như đôi mắt em
Nếu lỡ tắt đi trong giông bão
Anh có về
Nghĩ mình đã từng cháy cùng nhau tận cùng trời cuối bể?

Câu thơ anh ngày đó bây giờ vẫn cô đơn chạm khắc hình của biển
Vẫn như đôi mắt em mang hình cửa mở
Vẫn nỗi đau kể về một nửa
Như biển vẫn hay giận bờ
Nhưng không phải “giận mà thương”!

Phan Văn Công
(Ảnh: La Lam)