Ngọn sào mùa nước nổi

Tặng Ba

 

Mùa nước nổi về

Đồng bằng lại dầm mình trong nước

Ở đó, ngày tôi lên tám

Đã theo ba câu lưới mưu sinh

Cúm núm kêu thảng thốt giữa chiều yên ả

Sóng ăm ắp mạn xuồng nghe vui như khúc hát

Sự bình yên về mùa nước nổi

Êm ái như lời ru của gió

 

Ký ức về mùa nước nổi

Là bàn tay chai gầy của ba

Rắn chắc tì lên ngọn sào

Nhọc nhằn bủa lưới trên quãng đồng nước xa mù…

 

Khi chiều xuống, đêm về

Bóng ba, bóng tôi ngả nghiêng trên mặt nước

Tôi vô tư ngồi đếm các vì sao

Bất chợt cơn giông ì đùng kéo đến

Chiếc xuồng con lắc lư thành miếng mồi trước sóng

Lại thấy ba thoăn thoắt tay sào

Sự bình yên về mùa nước nổi trong tôi

Từ đó trở thành nỗi nhớ…

 

Thêm mùa nước nổi nữa đi qua

Ký ức ngày tôi lên tám

Cứ xanh như đám rong

Hình ảnh về ngọn sào mùa nước nổi

Trụ trong lòng tôi niềm kiêu hãnh

Tôi nhớ tới ba

Người nhắc tôi nhớ về một thời khó nhọc…

 

 

Huỳnh Thị Nương | Ảnh: Huỳnh Phúc Hậu