Ngủ ở quê

Về quê ngủ giấc trong veo
Đêm gột sạch những bọt bèo cặn tâm
Vườn khuya như một xứ câm
Ôm ta lặng giữa âm thầm đất xưa

Về quê ngủ mấy cho bưa
Bờ sông nghiêng sóng nhặt thưa ru về
Ta nằm lọt giữa bốn bề
Thiêng liêng tiếng vọng hồn quê dâng đầy

Về quê ngủ dưới tình cây
Lá hiền thanh lọc tháng ngày bụi chan
Vạc sành gọi vách đêm tan
Ta nghe giai điệu thời gian rụng buồn

Về quê ngủ phía cội nguồn
Tóc phai từng phiến lặng tuôn sáng bừng
Giường bên nhiều tiếng lật lưng
Mẹ nằm trong cõi vô chừng thực hư

Về quê ngủ thực đó ư
Mà sao mắt cứ thức như sao trời
Đất hiền trọn những kiếp người
Từng đêm ru nặng đầy vơi nỗi niềm.

Thai Sắc
Thất Sơn số 253
Minh họa: Quang Vinh