Phép nhiệm màu

Em đủ lớn

Sau khi đi trọn những năm tháng tuổi thơ

Vắt trên lưng những ngày hoa mật

Bàn tay búp măng năng nhặt

Thêu dệt thuyền duyên đầy ắp trăng thề

 

Chuyện hôm qua, bé dại thật hiền

Một sáng, hiên nhà lóng lánh sương treo

Ánh nhìn ngoài kia theo em về tận ngõ

Bâng khuâng lời tình tự ru mơ…

 

Vòm trời trước mặt đang Giêng

Khẽ chạm mắt huyền, tuổi chớm

Bàn tay năng nhặt giấu yêu

Bỗng ngồi cười duyên bẽn lẽn

Mới hay, lời yêu có phép nhiệm màu…

Huỳnh Thị Nương