Quê chung

NÓI LỐI VÀO XANG XỪ LÍU

Nữ: Nhanh lên đi anh ơi, làm cái gì mà đi chậm rì hà

Nam: Từ từ chứ em, bộ em hổng thấy anh phải xách cả đống đồ đây sao

Nữ: Mèn ơi, có bao nhiêu đó mà anh cũng than thở nữa hà

Nam: Ờ… có bao nhiêu đó hà, mà em cũng phải cho anh nghỉ mệt một chút chớ, đường đi thì xa nè, lối nhỏ lại quanh co. Với lại, nói thiệt với em chứ nãy…

XANG XỪ LÍU

… giờ
Anh bận ngó quanh
Bốn bề ruộng lúa tươi xanh
Chim líu lo vui hót trên cành
Quê em sao mà tươi đẹp
Đứng giữa thiên nhiên anh nghe lòng nhỏ hẹp
Đường dài lối nhỏ quanh co
Cảnh vật nên thơ cho say đắm tâm hồn

Nữ: Quê em cũng rất bình thường
Đâu như phố phường lộng lẫy
Mà anh để dạ thương thầm
Rồi làm thơ ca thán
Cánh cò chao nghiêng lượn mình trong nắng sáng

Nam: Buổi đầu đến với quê em
Anh cứ ngỡ rằng đã rất thân quen.

VỌNG CỔ

1. Nữ: Anh hãy nhìn xem giọt nắng thân quen đang len vào từng kẽ lá. Và phía xa xa cánh cò đang bay lả như hối hả mừng anh người khách lạ sông hồ. Một góc trời riêng luôn khắc khoải mong chờ.

Nam: Mới đến chưa quen mà nghe lòng thương nhớ, như có chút gì nặng nợ với nơi đây.

Nữ: Thửa ruộng mảnh vườn say trái oằn cây, có giọt mồ hôi cấy cày của bàn tay chất phát. Hương lúa ngạt ngào thơm ngát tình quê, giữ vẹn câu thề mời anh về xóm nhỏ.

1. Nam: Muôn thuở trong anh vẫn dành lòng thương nhớ, dù có đi qua bao trắc trở đường đời. Yêu lắm miền quê nắng ấm rạng ngời.

Nữ: Em đã lớn lên trong tiếng ru hời của mẹ, và những trưa hè gió ru khẽ giấc mơ êm.

Nam: Anh đã thương rồi một góc quê em, rất đỗi thân quen bao chân tình mộc mạc. Hai trái tim son chọn nơi này bầu bạn, yêu mến vô vàng nên gọi mãi quê chung.

LÝ TẦM QUÂN

Nữ: Đây con đường đưa ta về bên nhau
Cho thỏa bao khát khao mong chờ

Nam: Cầu nối đôi bờ sông lững lờ êm trôi
Dòng nước lung linh soi dáng ai đứng đợi

Nữ: Trông mây trời trong xanh yêu quê mình không anh?

VỌNG CỔ

5. Nam: Yêu lắm em ơi những giọt mồ hôi rơi cho đời thêm sức sống. Tay trong tay mình bước bên nhau anh nghe lòng xao động bao khát vọng trong tim muốn được cùng em tô thắm quê mình. Bình dị thân thương mà sâu đậm ân tình.

Nữ: Nhìn đi anh dáng hình xứ sở, cho thỏa bao ngày bỡ ngỡ nhớ mong.

Nam: Kia những chiếc cầu bắt nhịp qua sông, để trai gái chờ mong chung lòng đón đợi. Lộ mới thênh thang bao cung đường vời vợi, đẹp quá em ơi mảnh đất tình người.

6. Nam: Chuyến này về anh sẽ xin ba má cho được ở lại vài hôm, để cùng em sống trong cái tình thảo thơm của bà con lối xóm.

Nữ: Trời đất! có cưới hỏi chi đâu mà anh làm xôm quá đỗi, mà biết ba má có ưng lòng cho mình nói chuyện trầu cau?

Nam: Mình đã thương rồi tình nồng thắm gởi trao, anh tin… ba má sẽ không nỡ nào mà chia cách. Dù biết giờ đây anh là thân phận khách, nhưng với quê em đã là quê của anh rồi.

Nữ: Nắng mới đã về mình nhanh bước chân thôi, em sẽ làm hướng dẫn viên đưa anh qua khắp nơi cho biết.

Nam: Một góc trời riêng có bao điều quyến luyến
Mình sẽ tự hào gọi hai tiếng quê chung.

Hoàng Sen
(Ảnh: La Lam)