Ta về
Ta về lại với thiên nhiên
Để nghe chim hót chúng chuyền trên cao
Đêm về ngắm các vì sao
Lặng êm mà lại xôn xao lạ thường
Ta về lại với quê hương
Thả hồn say đắm bờ mương ruộng đồng
Lắng nghe gió lộng chiều đông
Giọng hò khoan nhặt đem lòng nhớ thương
Ta về lại với yêu thương
Bên mái tranh cũ nắng sương bụi mờ
Mẹ già ngóng cửa đợi chờ
Đứa con xa xứ lâu rồi biệt tăm
Xa xa khói tỏa mái tranh
Nồi cơm vừa chín nồi canh cá đồng
Xa quê canh cánh nỗi lòng
Tiếng ru của mẹ ngàn năm không mờ
Ta về viết tiếp vần thơ
Ai thương, ai nhớ, ai chờ cuối thôn?
Ta về tìm lại nụ hôn
Nhưng người năm cũ bỏ thôn theo chồng
Một mình ta ngắm dòng sông
Con đò còn đó nhưng không mái chèo
Lặng nhìn dòng nước trong veo
Tiếng xưa đọng lại gieo neo cõi lòng!
Nguyễn Văn Bên