Về Thoại Sơn

Về thăm lại đất Thoại Sơn
Xe cứ bon bon trên đường Tỉnh lộ
Hai bên nhà xây khang trang như phố
Quê mình giờ khác lắm xưa.

Vào An Bình, Tây Phú bất chợt trời mưa
Mưa giăng giăng đỉnh Ba Thê mây phủ
Đê bao liên hoàn ngăn dòng nước lũ
Lúa ba vụ xanh mướt mướt xanh.

Ngang Thoại Giang, ghé qua Bình Thành
“Nông thôn mới” – niềm vui phơi phới
Cầu treo cong cong, cao vợi
Những sợi dây giăng nối nghĩa xóm tình làng.

Đêm Núi Sập gió núi miên man
Nghe ngọt lịm em ca bài vọng cổ
Trăng nghiêng nghiêng đậu trên mái phố
Lòng hồ Ông Thoại ánh bạc lao xao.

Bốn mươi năm, biết mấy tự hào
Trên vùng đất bán sơn địa hoang sơ một thuở
Đói nghèo giờ đây chỉ còn trong miền nhớ
Nhịp sống đổi thay từng phút, từng giờ.

Anh về Thoại Sơn viết tặng em bài thơ
Tặng xứ sở anh hùng trong chống giặc
Bao lớp người đổ mồ hôi và nước mắt
Thêm lần nữa anh hùng trong xây dựng quê hương.

Trương Kỉnh Nhơn
(Ảnh: UBND Thoại Sơn)