Vọng cổ: Tấn Mỹ anh hào bất khuất

NGÂM

Nếu ai hỏi An Giang có nơi nào đẹp nhất.

Xin trả lời là đất Cù lao.

Tấn Mỹ đó, anh hào bất khuất

Trai gái cùng đi giữ đất chống ngoại xâm…

LÝ CON SÁO

Trăng đêm nay.

Trăng tỏa ngạt ngào yêu thương.

Nhìn trăng lòng vấn vương.

Nhớ quê xưa xa cách đã bao ngày.

Nay trở lại chốn này.

Thuở quê nhà lâm cơn lửa binh.

Bao người đi cho Tổ quốc tồn sinh.

Ai đã từng nếm đau thương của chiến tranh.

Xin đừng quên máu xương của tiền nhân.

VỌNG CỔ

1/ Thuở nô lệ đất trời như tối tăm, nhân dân trăm bề thống khổ, nắng vát sương mang giọt mồ hôi tuông đổ cho đồng khô lúa trổ bông … vàng.

Lúa nặng hạt oằn bông mà người trồng lúa vẫn cơ hàn.

Cơm không đủ ăn, áo quần không đủ mặc,

Cuộc đời là chuỗi ngày vằn vặt những niềm đau. (-)

Phải làm gì để gánh khổ cho nhau

Khi hạt giống cuối cùng cũng đong cho cường hào ác bá.

Thương người chết đói áo quần rách rã,

Dậm đất kêu trời, nhưng trời cao không thấu.

*

HÒ DĂM

Hò hơ… Tấn Mỹ là đất Cù lao

Thơm lừng hương bưởi, ngạt ngào nhãn long.

Người đi nhớ mãi trong lòng.

Quê hương tôi đó ờ… hò hơ…quê hương tôi đó bên dòng Tiền Giang.

*

2/ Tấn Mỹ quê tôi, cây lành trái ngọt, người dân quê tôi chân chất thật thà.Trai siêng năng rất khỏe, gái đoan trang duyên dáng mặn mà.

Bấy nhiêu đó cũng đủ xây một thiên đường hạnh phúc

Vậy mà xóm làng lại cơ cực lầm than. (-).

Trai mới lớn đã làm sâu ở đợ.

Gái vừa xuân đã làm vợ lẽ thằng Tây.

Ôi có phải vì nước ta đã mất,

Nên nổi đau chất chồng làm khẳm đất Cù lao.

*

TRĂNG THU DẠ KHÚC

Bến xưa gió lộng,

Con thuyền trôi theo tháng năm.

Giây phút sum vầy.

Thương nhớ đong đầy.

Người theo tiếng gọi của non sông.

Bút nghiêng xếp lại lên đường đi đấu tranh.

Nghe từ xa xa.

Tiếng ai gọi đò

Thoảng trong gió lạnh cho lòng thêm nhớ thương.

VỌNG CỔ

5/ Thương lắm người ơi, những trai làng đã bỏ tuổi thanh xuân ra đi tìm đường cứu nước.

Và trong đoàn quân tiên phong thuở trước, có người thiếu niên dẫn bước đi … đầu.

Tôi đã chạy theo đến tận chân cầu.

Đò Tấn Mỹ đã vội vàng rẽ sóng.

Nắng cũng xôn xao tiễn bóng người đi. (-)

Người đi sanh tử sá chi,

Non sông nặng gánh ngại gì gian truân

Theo Người có cả đoàn quân

Nam kỳ sáu tỉnh vào bưng chống thù.

*

6/ Chỉ thị bốn như lời hịch truyền cứu nước.

Kêu gọi toàn dân đi đánh đuổi giặc thù.

Đường kháng chiến gian nan không lùi bước.

Dẫu gông xiềng không làm nhục chí nam nhi.

Đã ra đi là kháng chiến trường kỳ.

Thiếu niên ấy là Bác Ung Văn Khiêm kính mến.

Người đã chỉ đường cho bao người tiếp bước đấu tranh.

Lịch sử ghi danh Người góp công giữ nước.

Bến Tiền Giang, thuyền ai xuôi ngược.

Mặt nước lung linh như còn in bóng của Người.

Bạn về Chợ Mới An Giang.

Mời thăm Tấn Mỹ quê làng thân thương.

Một thời đội nắng đạp sương,

Một thời đánh giặc dặm trường bôn ba.

Châu Bích Thủy
(Nguồn ảnh: tuyengiaoangiang.vn)