An Giang lòng tơ vương

Anh có về An Giang

Nghe sóng vỗ mơ màng

Núi muôn đời đứng đợi

Người con xa ngút ngàn

 

Về ngang phố Long Xuyên

Mơ dáng em dịu hiền

Chiều qua cầu Hoàng Diệu

Gió say hồn nghiêng nghiêng

 

Về thăm đất cù lao

Quê hương lắm tự hào

Bên nhà sàn của Bác

Nắng bờ tre xôn xao…

 

Chiều trên bến Vàm Nao

Thương câu hát ngọt ngào

Bỗng thấy mình còn nợ

Hạt phù sa thuở nào…

 

Trở lại Láng Linh xưa

Xanh sắc trời Bảy Thưa

Nghe hồn quân Gia Nghị

Âm vang trong gió đưa…

 

Anh mơ “mặt trời hồng”

Tỏa nắng ngã ba sông

Một lần qua Châu Đốc

Thành nỗi nhớ mênh mông..

 

Chiều qua bến Châu Giang

Cô gái Chăm dịu dàng

Miệt mài bên khung cửi

Tay thoi đưa nhịp nhàng…

 

Về Bảy núi tìm nhau

Sương phủ đỉnh non cao

Hồ nước trong Tà Pạ

In bóng vào chiêm bao…

Thảo Vi
Tranh: Tình ca núi Thoại – Trần Hường