Đường làng

Ta về gặp bóng cơn mưa
Bàn chân khẽ chạm lối xưa dãi dầu
Đường làng gạch đỏ hoen màu
Trải bao sương gió phai nhàu tuổi xuân

Đường xưa hằn những bước chân
Tiễn người ra trận tiếng quân rộn ràng
Chiến trường một vết máu loang
Đường xưa cõng một bóng ngang về trời 

Gió ca từng khúc rã rời
Mưa ca khúc nhạc gửi lời theo mây
Mùa về dải khắp đó đây
Mùa rơm đã trải, đường cày chênh vênh

Nắng vàng hong rạ bờ kênh
Rơm bay theo gió bồng bềnh nhấp nhô
Lúa vàng mỗi chuyến xethồ
Đường xưa rộn rã thân cò truân chuyên

Con đường soi nắng nghiêng nghiêng
Nối thâm tình nghĩa xóm giềng keo sơn
Người xa sợ một chút hờn
Để về chạm khẽ gót trường nhẹ tênh.

Bùi Văn Huy
(Minh họa: Quang Vinh)