Lại nói với con

Tuổi bốn mươi, cha tập sống lại tuổi đầu
ê a bên con đánh vần, đếm số
nét vẽ, sắc màu… tíu tít con khoe

tuổi bốn mươi, cha nhớ lại tuổi đầu
cũng lội ao đìa, sình chọi trét lưng trâu
nhớ bè bạn thơm rơm chân rạ khói
dõi cánh diều giấy lộn gió đồng phơi

hãy ước mơ, nhưng con đừng chờ nhé!
Bụt hay Tiên, ma quỷ với thánh thần
biết phân vai và đi nốt hành trình
đi đi con, biển, sông, rừng núi gọi
vấp một lần con sẽ lớn khôn thêm
đừng để đau, khi biết là vực sâu
đừng để sầu, khi thấy vui không thật
nhớ nghe con, sống thật với mọi người!
nhớ nghe con, sống thật với lòng mình!

tuổi bốn mươi, cha hát lại những thiên đường
dẫu chắp vá buồn nhiều, vui ít
vẫn dọn mình làm sóng cho con bơi
vẫn dọn mình làm thang cho con bước
chầm chậm đi rồi sẽ tới
con ơi!

Trần Huy Minh Phương
(Minh họa: Quang Vinh)