Lối xưa

Lối xưa  nước mắt  trong mưa
Lưa thưa quán vắng đong đưa nỗi buồn!
Ngoài hiên đẫm ướt mưa tuôn
Đau tình chan chứa suối nguồn riêng mang
Anh về đường vắng thênh thang 
Trang thơ em nước mắt tràn hoen mi
Bao lần em khóc sầu bi
Trốn tìm ký ức chia ly cuộc tình
Đời đau đơn lẻ một mình
Anh tìm tĩnh lặng bên bình rượu cay
Yêu em anh khướt cơn say
Tóc dài hong nắng mây bay trong chiều
Yêu em đời bước liêu xiêu
Trong hoàng hôn trắng mỹ miều dáng ai
Yêu em dù có tàn phai
Yêu em man mác đắng cay dặm dài
Đường quen ngày ấy miệt mài
Bây giờ hoang phế lâu đài tình yêu
Lối xưa bờ cỏ rong rêu
Quán xưa vàng úa hắt hiu sợi tình…
Yêu người yêu những lặng thinh
Yêu bài thơ viết “Một mình” băn khoăn
Yêu em anh biết ăn năn
Đi về mưa nắng “…Tưởng rằng đã quên”.

Nguyễn Thanh Quang
(Minh họa: Quang Vinh)