Mùa đông cuối

Có những kỷ niệm lâu ngày không được kể

Sẽ bị lãng quên

Như mùa ngược gió

Em không hiểu gì trong mắt anh

 

Mặc định mùa đông, người cần áo ấm

Mặc định cách xa, tình yêu vẫn mặn nồng?!

Em nhìn vào khoảng không

Chẳng thấy sóng trong lòng dâng lên nữa

 

Có những chiều se sắt qua ô cửa

Dòng tin lấp lửng

Ta không giữ được những gì đã hứa

Cớ sao lại nhìn như thể còn đau?

 

Bao mùa cây thay áo

Em vẫn tin vào những gì từng cho nhau

Vẫn đẹp như ngày nào

Dẫu mùa đông hanh khô đã bạc phai mái đầu

 

Em viết bài thơ mùa đông cuối cho anh

Để lòng em hoài nhớ

Về những điều dang dở

Cứ chạnh lòng khi gió rít mùa sang…

Minh Bảo Trân