Núi vu quy

(Tặng anh)

Núi lặng lẽ tiễn em về nơi ấy

Nơi con sông dài chảy cạnh nhà anh

Hàng thốt nốt xanh cúi đầu run rẩy

Gió tạt vào, rớt giọt nước long lanh.

 

Quê em đó, núi trầm tư muôn thuở

Em đi rồi hẳn núi phải bơ vơ

Mây có đến làm thơ cùng với gió

Tiễn em về miền sóng nước mênh mông

 

Anh hiền hòa như dòng sông êm ả

Anh ngọt ngào như nước ngập phù sa

Quê anh đó, bài ca em thường hát

Ruộng đồng xanh bát ngát mỏi cánh cò

 

Quê anh đó đêm ngày luôn đỏ lửa

Những viên gạch hồng xây dựng quê hương

Quê anh đó một tình yêu chan chứa

Trải bao đời vẫn Chợ Mới mến thương.

Huỳnh Thảo Giang