Trăng hải đảo

Kí họa lên bãi cát vàng
đường cong tơ lụa

sóng mặc áo trăng
hờn dỗi – điệu đà,
đêm đêm vỗ vào eo biển
vỗ vào nỗi nhớ

rười rượi hương trăng
chải tóc em thơm
cho tôi tĩnh tâm từng nhịp thở

đảo hồn nhiên thơ mộng
mượn trăng thay đèn
cây phong ba quên mùa thay lá

chàng trai xa quê
chỉ tại em dịu dàng đằm thắm quá

thêu dệt sắc mầu biển cả
dát bạc lên những con tầu

đảo nhỏ tựa giọt đàn bầu
loang loáng – trăng thơm.

Võ Ngột
(Minh họa: Vương Lê)